Dù có là nhà khoa học lỗi lạc nhất mọi thời đại thì vẫn có cái gì đó mà trí tuệ người đó không thể tiếp cận. Nó chỉ là tiệm cận chứ không thể nào vượt qua cái ranh giới cực mỏng manh đó cho được. Có lẽ cho đến giây phút cuối cuộc đời họ mới có thể hiểu được cái gọi là nỗ lực để hiểu biết của họ chỉ là sự ngớ ngẩn lớn mà thôi.
Những nhà khoa học lỗi lạc còn vậy, huống gì các vị là doanh nhân, nhà chính trị thì lại còn xa lắm, xa lắm. Trí não chúng ta khi bị nhốt trong cái lồng danh lợi thì đừng mong nó có thể tự do để tiếp cận với trí tuệ tối cao, dù cố gắng cách mấy đi nữa.
Trí tuệ tối cao không thể tiếp cận bằng con đường tranh đoạt, nỗ lực, cưỡng ép.
Trí tuệ tối cao sẽ tự đến bằng cái mà tôi hay gọi là không sớm không muộn, không yếu không mạnh, không thiếu không thừa...
Nó là sự kết nối hoàn hảo đến mức người trong cuộc sẽ ngạc nhiên: wow, sao lâu nay ta không chết quách cho rồi, bởi sự sống sao vĩ đại, huy hoàng thế này mà ta lại có thể sống nhỏ nhặt, cạn cợt, mù loà như thế cho được.
Tôi đã nghe nhiều câu chuyện lạ thường:
Một học sinh dốt đến nỗi không hiểu bất kì thứ gì giáo viên giảng, không hiểu bất kì cái gì trong sách nhưng đùng một cái hiểu hết, leo lên vị trí nhất lớp ngồi chễm chệ chỉ trong 1 học kì vỏn vẹn!
Một học sinh cố mãi không học thuộc nổi 1 trang sách trong một ngày, thế rồi Bùm, cậu ta có thể nhớ từng trang sách trong 0.5s, lật tới đâu thuộc tới đó.
Một người mới đó còn phải đi mượn xe máy để đi, thế rồi đùng một cái anh ấy nghĩ ra cách mà chỉ 1 năm sau có thể mua được chiếc xe hơi mà toàn Việt Nam thời ấy chỉ nhập về 1,2 chiếc! Số hợp đồng kí được 1 năm lên tới 15.000 hợp đồng!
Và nhiều nữa...
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Từ xưa đến giờ, giáo dục là cố nhồi nhét vào, đó là đi ngược lại quá trình tâm linh, đi ngược lại con đường khai sáng trí tuệ của loài người. Từ xưa đến giờ, kinh doanh là cố nhồi nhét vào, cũng đi ngược lại quá trình tâm linh, đi ngược lại sự sáng tạo và thịnh vượng chung của loài người. Chính vì thế, càng ngày chúng ta càng tối tăm, càng ngày chúng ta tưởng đi xa lắm nhưng lại đang lạc trong một MA TRẬN đi hoài không có lối ra.
Nếu trí tuệ tối cao đến với bất kì ai, người đó sẽ thấy con đường rất ngắn để đi ra khỏi MA TRẬN, thực sự rất dễ dàng.
Kiến thức là không cần học. Người thức tỉnh có mọi kiến thức họ cần cho cuộc sống tốt nhất của họ.
Này anh em,
Ai đã thức tỉnh, ai đã thấy THIÊN TRẬN này?
Đừng sợ hãi nữa, bởi đây đã là cuộc cuối của loài người, một là tiến hoá, hai là huỷ diệt hoàn toàn.
Bong bóng năng lượng quá lớn của toàn thể tham vọng nhân loại đã dồn nén vào bom nguyên tử, vào tất cả những thứ nguy hiểm dùng để tiêu diệt lẫn nhau, kể cả tư tưởng. Điều này xảy ra chỉ bởi vì ta sai ở bước đầu tiên: ảo tưởng tích luỹ đã dồn nhân loại đến chân tường.
Tham Vọng chỉ cách Thảo Vọng có 2 kí tự và 1 dấu hỏi mà thôi!